To Anphong
“….... Cành xuân hoa chúm chím chào,
Gió đông thôi đã cợt đào, ghẹo mai”
Nguyễn Gia Thiều
Tết lại về! Những tờ lịch cuối cùng được gỡ khỏi tấm bìa
màu sắc huê tình quen thuộc treo trên tường, nhường chỗ cho sự thay đổi văn hoa
hằng mỗi cuối năm.
Mới hôm
nào, họp mặt chào cờ đầu năm dương lịch đầy xúc động nơi đất khách. Những lời chúc tụng và hứa hẹn còn vương vấn
chưa bay xa và ngày tháng cứ đều đặn nối tiếp trôi qua có vẻ thật nhanh kéo Tết
âm lịch trở về như bất chợt, một sự bắt đầu chu kỳ mới rực rỡ và an bình biểu trưng
của niềm vui và hy vọng.
Hễ khi
cái bóng rợp trên vùng hoàng đạo ngã càng dài lên phía bắc là lúc được đất trời
hành hạ, làn đông phong vẫn rạt rào tràn lan khắp vùng bắc Mỹ, những trận mưa
tuyết kết thành chuỗi dài đổ xuống nhiều nơi từ tận cùng miền nam lên đông bắc,
trùm kín vạn vật, băng giá căm căm, tái tê khắc nghiệt; nhiều người phải co ro trong những chiếc áo lạnh
dày cộm thùng thình và hơi thở như khói thoảng mờ nhẹ bay tản ra mỗi lần cất tiếng
nói, hàm răng đánh bò cạp lụp cụp dòn tan, vành tai tê cứng cảm giác giống như
miếng bánh tráng già nắng dễ dàng bị gãy nát, chóp mũi cứ hồng lên như màu hoa
đào; những mái tóc, chân mày, chòm râu dính tuyết và đóng băng như hình ảnh của
người về từ bắc cực. Những đám mây trắng thấp và dày bao vùng, như chực chờ sẵn
đổ xuống cơn bão tuyết thình lình. Có lúc bầu trời trong vắt cao mênh mông, nắng
đầy và ấm áp, rồi lại buốt giá khi ánh chiều lặn cuối chân mây. Đêm càng thanh,
trời đầy sao, càng lạnh buốt.