Pages

Saturday, June 16, 2018

CHIÊM BAO HUYỀN THOẠI


to anphong

“ Trong đất trời nhau mình vẫn gần… "
 (Mai Thảo)

Hai đứa cầm tay nhau cùng bước ngược dốc lên tận đỉnh đồi, đến tảng đá lớn, rêu phong, quen thuộc có khoảng mặt phẳng thấp đủ rộng, tọa nghênh ngang vạn đại cùng tuế nguyệt chen với cây lá, phía sau chân Tháp Nhạn, hằn dấu đôi mình từng lai vãng. Nơi mà tụi mình thường đến ngồi với nhau vào những chiều nghỉ học cuối tuần. Nhìn trời rộng sông dài biển xanh bao la, kể cho nhau chuyện nắng mưa, chuyện đởi chuyện đạo buồn vui; nói với nhau chuyện thầy cô bè bạn, chuyện chữ nghĩa học hành thi cử điểm thấp điểm cao hồi còn cắp sách cùng lớp chung trường.

Dưới trời trong lồng lộng mây trôi man mác, bóng chiều dần nghiêng, đổ lũng sâu xuống phía chân đồi lớp lớp san sát mỏm đá, ngọn cây cành lá rừng đang bắt đầu sẫm lại. Đàn dơi từ lòng tháp cổ vụt chao nhanh quanh quẩn đôi vòng rồi mất hút, vài cánh cò trắng khoan thai bay về núi khi ráng chiều thoi thóp hoàng hôn tàn lịm đàng sau rặng Trường sơn. Bóng tối mờ dần từ cuối chân mây kéo lại mỗi lúc càng gần. Thăm thẳm trùng khơi vầng trăng lên chầm chậm toả sáng nhạt nhòa lan mặt biển như tấm thảm lụa kim nhũ vàng lăn tăn lấp lánh từ điểm trên đường thẳng giao thoa biển cùng trời kéo rộng vào tận bãi bờ, phản chiếu vùng hợp lưu cuối dòng Đà giang cùng nhánh sông Chùa phơn phớt màu sữa đục rồi hòa quyện vào biển Đông lai láng mông mênh. Những con đường phố ngang dọc dưới kia ẩn mình sâu hoắm trong bóng đêm, hắt hiu những ngọn đèn dọc dài chập chờn như e ấp níu tay nhau thẹn thùng soi mói ký ức mơ hồ nuối tiếc thời thân ái thơ ngây. Giờ này đêm về nơi đỉnh của thung lũng bao vây ba mặt là núi cao. Xa xăm về phía Đá Bia, Dinh Ông, Núi Sầm hoặc Sơn triều Hòa kiến. thỉnh thoảng vài đóm hỏa châu leo lét chậm rơi cùng tiếng đại bác từ thăm thẳm vọng về văng vẳng dư âm rồi tắt lịm, trả lại không gian sự đìu hiu tĩnh lặng u uẩn mờ mịt chiến tranh.