Chi Lạ rứa, nỡ đành quên cố quận,
Miền thùy dương cát trắng rợp dừa xanh.
tháp Hời xưa tế nguyệt khóc Chiêm thành,
Soi bóng sông Chùa vọng cảnh sông Ba..

Anh có biết nơi vườn hoa tui đợi,
Tím hoàng hôn, chiều đổ bóng chơi vơi
Mòn mõi trông, anh chẳng tới, tui chờ.
Giọt sầu đắng rót vào tim vụn vỡ,
Bước thẩn thờ, hồn nhẹ tựa lá bay.
Trời chớm thu, mây ướp lạnh giăng đầy,
Buồn lên mắt, khóe mi cay nhòa lệ.
Quay lại chốn quen e chừng cô lẻ,
Tui lạc tình anh, dạ dễ nào quên.
Răng lỗi hẹn, tui chờ, anh không đến,
Ngày anh đi phố cũ đẫm mưa buồn

Người ơi, sao ngăn được giọt lệ tuôn,
Nơi đất khách tình người còn tha thiết?
Bên ni đợi, bên tê anh biền biệt.
Tình chênh vênh trăng khuyết thẹn đêm tà.
Sóng Đà Rằng cuộn đục nước sông Ba
Mây Đông hải lấp trăng sa biển động.
Gió Trường sơn cuốn lá thả trôi dòng,
Bình minh đến nhuốm sương hong cỏ dại.
Tháp cổ chơ vơ, phố nhỏ đường dài,
Người thưa thớt, hạt mưa mai lác đác.
Tưởng anh về, bước chân hoang rời rạc.
Tìm vết xưa chừ xóa nhạt dấu ai .
Trong huyền thoại chợt nghe lòng ấm lại,
Hồn vụt bay cao, cao mãi chơi vơi.
Chi lạ rứa hè, người ơi, vẫn đợi,
Mong người về mình nối lại tình xưa.
Cho tui quên nỗi trống vắng dư thừa,
Hồn héo hắt qua bao mùa thương nhớ.
Chi lạ rứa, còn ai mà than thở,
Mối tình tan, tựa mảnh vỡ pha lê.
Nguyễn Phúc Chương Vi
T.H. biệt ly tháng Tám.
Bước thẩn thờ, hồn nhẹ tựa lá bay.
Trời chớm thu, mây ướp lạnh giăng đầy,
Buồn lên mắt, khóe mi cay nhòa lệ.
Quay lại chốn quen e chừng cô lẻ,
Tui lạc tình anh, dạ dễ nào quên.
Răng lỗi hẹn, tui chờ, anh không đến,
Ngày anh đi phố cũ đẫm mưa buồn

Người ơi, sao ngăn được giọt lệ tuôn,
Nơi đất khách tình người còn tha thiết?
Bên ni đợi, bên tê anh biền biệt.
Tình chênh vênh trăng khuyết thẹn đêm tà.
Sóng Đà Rằng cuộn đục nước sông Ba
Mây Đông hải lấp trăng sa biển động.
Gió Trường sơn cuốn lá thả trôi dòng,
Bình minh đến nhuốm sương hong cỏ dại.
Tháp cổ chơ vơ, phố nhỏ đường dài,
Người thưa thớt, hạt mưa mai lác đác.
Tưởng anh về, bước chân hoang rời rạc.
Tìm vết xưa chừ xóa nhạt dấu ai .
Trong huyền thoại chợt nghe lòng ấm lại,
Hồn vụt bay cao, cao mãi chơi vơi.
Chi lạ rứa hè, người ơi, vẫn đợi,
Mong người về mình nối lại tình xưa.
Cho tui quên nỗi trống vắng dư thừa,
Hồn héo hắt qua bao mùa thương nhớ.
Chi lạ rứa, còn ai mà than thở,
Mối tình tan, tựa mảnh vỡ pha lê.
Nguyễn Phúc Chương Vi
T.H. biệt ly tháng Tám.
No comments:
Post a Comment