Pages

Monday, November 18, 2013

BÃO ƠI !!!



ptmai

Hãy thôi điên cuồng nữa
Dân tôi trắng tay rồi,
Cửa nhà cùng ruộng đất,

Đảng ôm trọn trên ngôi

Tham ô như sóng nổi
Dân đói khổ cả đời,
Nổi trôi theo vận nước,

Rách rưới cùng đàn con,

Xin đừng điên cuồng nữa
Dân tôi đã quá nghèo
Lòng hờn căm rực lửa

Dấu đòn thù trên da.

Vạn dân oan khiếp hãi
Chẳng còn đất mất nhà,
Tan bao đời khổ nhọc,
Biết khi nào oan tan.
..........................................................................
Khuyết Danh 

Bão ơi, đừng đến nữa.
Quê em nghèo lắm rồi. 
Mẹ còng lưng bám đất 
Mái tranh vừa lên ngôi.

Bão ơi, xin đừng nổi 
Cha khó nhọc suốt đời
Lênh đênh trên sóng nước
Kiếm chút mồi nuôi con.

Bão ơi,đừng về nữa... 
Miền trung mảnh đất nghèo 
Đạn bom thời khói lửa
Vết thương vừa thay da. 

Bão ơi,em sợ hãi 
Cảnh tan cửa nát nhà,
Bao mồ hôi khó nhọc
Chỉ một giờ tiêu tan.

Monday, November 11, 2013

BẢY MƯƠI TỰ THỌ


Bài xướng                                                                                              Bài họa
                                                                   Thất thập cổ lai hy
Quốc Tuấn                                                   ptmai

Bẩy chục năm qua hưởng lộc trời                  Thất thập cổ lai đứng dưới trời,
Tình xuân lên xuống lúc đầy vơi                    Nhân gian tuổi hạc trí chưa vơi
Một tuần ba buổi " Thơ Hồng" gọi                 Ngày ngày vấn sự thân tình gọi,
Năm vận tám câu "Đất Việt" mời                   Bữa bữa hàn huyên bạn hữu mời
Nhờ bạn nên thơ ngời ý bút                            Quảy túi thơ hoa chờ chấp bút
Có thơ cùng bạn đẹp sân chơi                        Mang bầu rượu quế đãi nhau chơi
Nam tào giả sử quên không gọi                      Thiên cơ lọt sổ trời quên gọi
Quyết sống an vui vui mọi người                    Bảy chục bước qua chẳng mấy người

Quốc Tuấn                                                     ptmai

Saturday, October 26, 2013

NHỮNG CUỘC DI CƯ

Lê Nguyên Hằng &Nguyễn Thạch-Hãn
Đời Huyền là những chuyến đi.
Ngay từ khi còn chập chững, bé Huyền đã phải cùng gia đình chạy loạn. Thời kháng chiến chống Pháp, suốt thời gian xuôi Nam từ Hà Nội xuống Phủ Lý tản cư, Mẹ lúc nào cũng kĩu kịt đôi quang gánh, một bên là bé nằm hay ngồi trong một cái thúng chen lẫn với một vài thứ lỉnh kỉnh như gạo, muối, nước mắm, những thứ cần thiết cho sự sống còn của gia đình, thúng bên kia là chị của bé mới bẩy tuổi đang bị bệnh sốt rét ngã nước.

Saturday, October 19, 2013

CỐ HƯƠNG

To Anphong
                                                       Chiều chiều ra đứng ngõ sau,
                                                       Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều. (ca dao)
              
Nơi tha phương cuộc sống an nhàn, đầy đủ nhưng cũng có lúc sóng gió, đắng cay vất vả lo toan, mà vẫn có những giây phút vọng nhớ về đất mẹ, cố quốc xa vời bên kia bờ Thái bình mênh mông, nơi đó mãi mãi tràn đầy tình tự quê hương lai láng và dạt dào như sóng xô bờ.
“Nhìn xa xăm về quê hương rất xa,
        Chợt nghe tên Việt Nam ôi thiết tha …”(Việt Dzũng)
Quê hương là giang sơn cẩm tú, đã in sâu trong tiềm thức từ khi góp mặt vào đời. Lúc ấu thơ đã biết nhận diện, biết ngắm nhìn những áng mây giăng, những trăng sao vằng vặc trên trời mà ước mơ, hát ca xưng tụng. Thích thú nghe kể chuyện thần tiên, Sơn Tinh Thủy Tinh, Chú Cuội Hằng Nga, những chuyện đạo đức lễ nghĩa Tấm Cám, Trầu Cau, Lưu Bình Dương Lễ...Giờ này đã lùi xa vào dĩ vãng lâu rồi, chỉ còn hồi tưởng lưu luyến mà thôi.

Wednesday, October 02, 2013

XƯNG HÔ TRONG TRƯỜNG HỌC

phantomai
Học đường là nơi giáo dục về văn hoá, khoa học, đạo đức; được phát triển theo chiều dọc thuận với trào lưu văn minh tiến bộ, cùng trưởng thành chung với dân tộc và nhân loại. Hệ thống giáo dục không chỉ trong phạm vi học đường mà kết hợp với gia đình và nơi sinh hoạt tôn giáo. Mọi người từ chập chững ê a cho đến khôn lớn đều được giáo dục để trở thành người hữu dụng trong xã hội. Thầy là cột trụ của học đường, là những người gương mẫu cả phẩm hạnh và văn hoá dẫn dắt và dạy dỗ đám hậu sinh lếch thếch vào hàng ngũ tôn ti trật tự trau dồi kiến thức và đạo đức.

Thursday, September 19, 2013

HOÀI NIỆM

toanphong



Ánh nắng cuối ngày chiếu hững hờ lên bãi vắng, viền tím đường chân trời mờ mờ mù khơi giao thoa giữa trời và nước càng lúc thêm hài hòa chạng vạng cho đến khi không còn phân rõ được nữa. Xa xa phía sau lưng,bóng hoàng hôn mong manh kéo lần tới tận đỉnh dãy núi chập chùng màu phấn xanh lam, lặng lẽ đóng khung góc không gian uể oải lịm dần vào bóng chiều từ từ xẫm lại. Vài cánh chim bay về phía xa xăm rồi lẫn khuất vào giải mây lang thang còn vương vấn chút ráng vàng từ triền cao rơi rớt về cuối chân mây. Những con sóng nối tiếp như những con lươn biển khổng lồ dài thườn thượt lăn tràn lên bãi cát thoai thoải. Gió từ biển khơi mang làn hơi dịu mát làm êm ả tâm hồn những người khách cuối cùng đang ngồi đếm thời gian.

Friday, August 30, 2013

DÒNG SÔNG ÊM ĐỀM



Lê Nguyên Hằng  
Nguyễn Thạch-Hãn

Tuy Hòa, nơi tôi ở cách nay gần sáu chục năm, là một thành phố nhỏ hiền hòa nằm sát bờ biển, giống như nàng “Mỹ Nhân Ngư” phơi tấm thân kiều diễm trên bãi cát trắng tinh. Nàng dựa đầu trên núi Chóp Chài, đôi mắt mơ màng nhìn ra biển Đông, nghe gió thổi vi vu qua những bãi thùy dương dày đặc trên bãi biển Đại Lãnh, đầu đội vương miện hình Tháp.

Sunday, July 07, 2013

Em Đi

ptmai
Này em, đường vắng phố đêm,
Sương khuya hiu hắt lạnh mềm vai em.
Gió len ngõ hẹp êm đềm,
Giọt trăng xuyên lá rơi thềm lung linh.

Quạnh hiu em bước một mình,
Gót chân im giọng côn trùng nỉ non.
Bao nhiêu sỏi đá lối mòn,
Bấy nhiêu thương nhớ mãi còn nghìn sau.

Em đi, trời đổi sang màu,
Em đi, trời bước vào thu lá vàng.
Em đi, tình nở dở dang,
Em đi, sao dấu những hàng lệ rơi.

Tuổi hoa vừa chớm mộng đời,
Kiêu sa dáng liễu, một trời yêu thương!
Ai ru êm giấc mộng thường?
Ai ru lạc điệu cung thương não nề.

Ai khua tan ánh trăng thề,
Tàn hoa giữa độ, ê chề đường mây.
Vấn vương tình vẫn vơi đầy,
Thương con chim nhạn lạc bầy kêu sương.

ptmai

Saturday, June 29, 2013

Chạnh Lòng

ptmai
1. “Nhớ chiều tiễn biệt năm nao,
Em về yên phụ, anh vào chinh phu,
Biển xa mây nước mịt mù,
Sóng xô cuối bãi, trăng thu gieo vàng.”

Vòng tay nhỏ gom quan san,
Vân vê suối tóc, mây ngàn giăng giăng
Còi tầu giục, dạ bâng khuâng
Kẻ lơi tay vẫy, người lần lựa xa ?
Vọng phu, tình chẳng phôi pha
Chờ mong dẫu có phai nhòa thời gian
Mình về chia lẻ tân toan
Bến xưa rồi hẹn “phố hoàn hợp châu.” 


2. Giã từ, lưng lệ rớm mau,
Em về mang nặng nỗi sầu biệt ly
Em về nước mắt hoen mi,
Ngấn buồn đọng lại, giọt thì long lanh
Em về đêm ngã sang canh
Em về in bóng dỗ dành bước chân ?
Thôi thì, em khóc một lần,
Cho vơi sầu rụng gợn vầng trăng soi
Thôi thì, tàu nhổ neo rồi,
Chia tay, tay ngỡ bồi hồi trong tay,
Vấn vương dài nỗi vơi đầy
Thiên thu chựng lại phút giây chạnh lòng.

3. Mai anh đến mù khơi biển động,
Gió trùng dương đối bóng trăng xưa.
Vàng thu, bãi sóng, xa mơ
Buồng hương nhạt phấn, tóc hờ lược gương 


Đại dương đón mấy trường giang rộng,
Dòng phù sa dợn sóng tình anh.
Thơ pha màu nhớ cũng đành,
Lời thơ xé nửa phần dành phần trao ? 


Mai này tình lỡ hư hao,
Chắt chiu góp lại gởi vào thiên thu .
ptmai

Friday, June 28, 2013

Nỗi Xót Xa



To Anphong
Cuộc đời có lúc êm đềm như mặt nước hồ thu, lặng lờ như mây giăng đầu núi, cũng có khi phong ba dâu biển. Một bước đến công danh rạng rỡ, sự nghiệp hiển vinh như diều trước gió, mà cũng có thể trôi nổi gian truân, ngụp lặn trong mệnh phong trần; dừng lại thì hụt hẫng, chơi vơi, bước tới thì hoang mang rụt rè và bất ổn … nào ai biết được ngày sau sẽ ra sao!
            Vào đời như chim non rời tổ, chưa biết cái mênh mông của trời đất, không hiểu cái bao la của không gian, sải cánh bay một cách ngây dại vụng về, cô đơn và quờ quạng. Chập chững đậu lên cành khẳng khiu trơ trụi lá hay sà xuống mô đá chênh vênh gập ghềnh, lật bật đứng ngơ ngác nhìn quẩn quanh, như ngờ vực và tìm kiếm chở che. Chưa biết họp quần cùng lũ chim khác đang ríu rít gọi đàn trong những khóm lá, chòm cây, trãng cỏ, líu lo reo mừng một ngày mới bắt đầu hừng lên nơi chân trời phương đông, đẩy bóng đêm dần xuống từ đỉnh trời cao, viền màu ửng vàng quanh rìa những đụn mây nổi từ sau đường giao thoa trời nước, trải nhẹ giải nắng nhạt lung linh lên vạn vật vừa bừng tỉnh sau giấc ngủ dài dưới màn sương sớm mai. 

Xếp lại sách vở còn dang dở tuổi học trò, âm thầm rời quê hương một chiều cuối thu, lặng lẽ xa gia đình, bè
Ngôi trường thân yêu
bạn và mái trường Nguyễn Huệ thân yêu; vội vã ra đi như kẻ chạy trốn cuộc chơi. Bỏ lại sau lưng thành phố Tuy Hòa với những con đường thẳng tắp, biếng lười hờ hững giao nhau tại những ngả ba, ngả tư; những khu phố ồn ào tấp nập người qua, những bảng hiệu hoa hòe giăng mắc so le của hàng hàng cửa tiệm se sua dưới nắng hè oi ả hoặc trong trời đông ướt át và ảm đạm.
Xa những con đường làng, những truông dài len lỏi theo lũy tre xanh, thấp thóang những mái tranh san sát, nhạt màu dầu giãi nắng mưa che đời dân quê nghèo hiền hòa mộc mạc, tuy lam lũ nhưng hạnh phúc yên vui. Xa những dòng sông, con suối, rãnh mương xuôi từ thăm thẳm dẫn nước quanh năm tưới tốt đồng ruộng phì nhiêu, mênh mông đến tận chân những dãy núi mờ mờ trùng điệp vây quanh ba mặt. Xa những lán sắn bắp dưa,

Thursday, June 27, 2013

Hững Hờ

To AnPhong
Sao chẳng đến khi mới biết em
Khi giọt sương hôn sợi tóc mềm,
Khi hoa cau rụng bên thềm vắng,
Là lúc lòng mình ngợp bóng đêm.
Sao chẳng đến khi mới biết yêu,
Lúc trăng úa lạnh trốn mây chiều,
Lúc mưa hiu hắt ngoài song cửa,
Là lúc hồn mình vấy cô liêu!

Sao chẳng đến, chiều nay hỡi anh!
Trời cao, sao vắng, gió lay mành,
Khi thu chưa uá, đông về sớm,
Là lúc lòng buồn suốt năm canh!

Hững hờ chi nữa người năm ấy,
Lệ ngấn hoen mi khóc đắng cay.
Dẫu lời chưa hẹn tình đà vỡ,
Ôm khối tình câm thuở nào khuây!
                                     To AnPhong

Sunday, June 23, 2013

gọi đàn

Bao lâu nữa vẫn chờ người góp tiếng, 
gởi gió mây bàng bạc đến chốn này, 
chia sẻ chút ân tình hoài lưu luyến, 
với quê hương kết chặt tay trong tay.
...

Wednesday, June 12, 2013

Em Có Về Phố Xưa

Bài Họa   
Bài thơ EM CÓ VỀ PHỐ XƯA
                      Của Ý Liên 1998
ptmai
Em trở về quê cũ
núi Nhạn sông Đà xưa,
hạ, khung trời rực nắng,
đông, phố phường dầm mưa.

Saturday, June 08, 2013

Thu Tiễn

        Nhớ chiều tiễn biệt năm nao,
Em về yên phụ, anh vào chinh phu.
        Biển xa mây nước mịt mù,
Sóng reo cuối bãi, trăng thu gieo vàng.

                                             ptmai
                                               9/82

tháng tư nhớ Sài gòn

ptmai
Hôm nay lại nhớ Sài gòn,
Quê hương của những tháng năm tuổi trẻ.
Nhớ mẹ, nhớ em,
Một đời lam lũ.

Friday, June 07, 2013

Nhạn Đà Giang

ptmai
Lạc Nhạn Đà giang tiếng gọi đàn
Tìm nhau từ lúc cuộc chơi tan.
Mây xa thăm thẳm hoài tri kỷ
Biển rộng bao la vọng cố nhân.
Tuổi hạc thầy xưa vương vấn nghĩa
Da mồi bạn cũ sẻ chia ân.
Quan sơn cách trở bao năm tháng
Vị ngộ hàn huyên chuyện họp tan.

                                    ptmai

Wednesday, June 05, 2013

Hoa cười trước ngõ

Cơn mưa đầu mùa kéo qua làng quê này, đã bao lâu rồi, thẩm ướt nhạt nhòa; những con đường, những lối đi quạnh quẽ. những sợi mưa xuyên từ đỉnh trời vô tinh giăng giăng xuống những hàng tre, đọt chuối ngọn cau đứng gục đầu hứng chịu. Thỉnh thoảng vàì con chim bay hối hả về xa vắng; nơi này lặng lẽ, tiếng thời gian nghe như thứ âm vọng xa xôi, như nhắn nhủ và đợi chờ ...


Mai này, tôi gặp lại chị và anh trong ngỡ ngàng mừng mừng tủi tủi, như tình cờ, như giọt nước rơi khẽ xuống chiếc chuông vàng, một âm thanh thoảng ngân nhẹ trầm lan vào tâm hồn mà ngôn từ không diễn tả trọn nghĩa bằng những nét thư pháp sâu sắc kiêu sa chuyển lưu đến khắp mọi phương trời.